Giọng Úc Chiêu không lớn nhưng hiện trường vẫn còn tính là trật tự. Đa số người ở đây là dị hóa giả hệ thân thể nên đều tai thính mắt tinh. Ngay cả Chu Nhược Yên cũng nghe rõ từng lời, huống chi là những người khác.
Sắc mặt Chu Nhược Yên trắng bệch hẳn đi. Những ánh mắt kinh ngạc từ xung quanh khiến cô ta lộ vẻ hoảng loạn chưa từng có. Dù chỉ mất kiểm soát trong vài giây nhưng không ít người vẫn nhìn thấy. Ôn Tử Nhiên đứng trước mặt cô ta lập tức nhìn sang. Úc Chiêu không thấy được biểu cảm của Ôn Tử Nhiên nhưng khuôn mặt trắng bệch của Chu Nhược Yên dù cố giữ vẻ bình tĩnh vẫn nổi bật trong bóng tối.
Bốn người từ bạch hạc bước xuống tạo thành vòng vây tiến tới gần Chu Nhược Yên. Dù biết cô ta khó lòng trốn thoát nhưng họ vẫn chuẩn bị kỹ lưỡng để chặn mọi đường lui.
Ôn Tử Nhiên ngạc nhiên trước cảnh tượng này, cô ta bất giác lùi một bước khi thấy hai cường giả cấp bảy đến gần. “Có hiểu lầm gì không? Chúng ta đang đối đầu với kẻ địch mạnh. Đừng để hiểu lầm làm chậm trễ việc lớn.”
“Ôn đội trưởng, đây là việc nội bộ của Lam Thiên Thành. Xin ngài đừng can thiệp quá nhiều” Ngôn Mặc Thanh nói.
Thẩm Nhất Dục có thân phận đặc biệt nên không tiện đại diện liên minh lên tiếng. Ở đây ngoài Chu Nhược Yên và Lý Văn Nặc đang im lặng thì Ngôn Mặc Thanh có chức vị cao nhất. Hắn đứng ra giữ trật tự. Sự hiện diện của hắn và Lý Văn Nặc khiến hiện trường không hề hỗn loạn. Thậm chí, do thế cục chiến trường đã được kiểm soát nên những người ở tháp chỉ huy đều chú ý đến diễn biến này.
Không khí như ngừng trôi. Dù chiến hỏa vẫn rực cháy nhưng không gian này lại khiến hơi thở trở nên khó khăn. Ánh mắt Chu Nhược Yên chậm rãi lướt mắt qua mọi người, không dừng lại ở Lý Văn Nặc mà cố định trên người Úc Chiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play