Cánh cửa phòng khẽ khép lại, nhẹ nhàng và lịch sự, không mang chút uy hiếp hay hả hê nào. Úc Chiêu đứng một mình trong bóng tối. Vài giây sau, cô xoay người nhìn ra cửa sổ thủy tinh. Lúc này, cả Lam Thiên Thành rực sáng ánh đèn, tiếng khóc than và quát tháo mơ hồ vọng tới xóa tan sự tĩnh lặng trước đó.
Một mối nguy cơ hữu hình bao trùm cả vùng đất này. Úc Chiêu đứng trước cửa sổ, thần sắc cô bình thản, hai tay khoanh trước ngực như thể chẳng bận tâm đến lời đe dọa vừa nhận. Nhưng điều kỳ lạ là thiết bị liên lạc đáng lẽ phải rung lên liên hồi trong tình huống này lại im lặng đến lạ.
Cô đột nhiên ngẩng đầu. Một con quạ đen lướt qua bầu trời.
Chu Nhược Yên bước ra khỏi phòng. Thư ký đang chờ ngoài cửa, vẻ mặt cô ta nôn nóng, thoáng sững sờ khi thấy bộ dạng lúc này của cô. Cô ta liếc nhìn cánh cửa đã khép sau lưng Chu Nhược Yên. “Thành chủ, sao ngài Úc Chiêu không ra cùng ngài?”
“Úc Chiêu vừa từ chiến trường trở về, lại liên tục chữa trị cho dân chúng và thương binh cả thành nên năng lượng chưa hồi phục. Không ai được làm phiền cô ấy. Cô ấy càng sớm trở lại chiến trường thì chúng ta càng có lợi,” Chu Nhược Yên nói nhanh rồi bước vội về phía trước. “Tình hình hiện tại thế nào rồi?”
Thư ký này đã đi theo Chu Nhược Yên từ Ốc Đảo Chi Nhãn. Nghe vậy, cô ta cảm thấy có gì đó không ổn nhưng tình thế nguy cấp và sự tin tưởng vào Chu Nhược Yên khiến cô ta nhanh chóng gạt đi cảm giác ấy: “Hệ thống phát hiện đợt thú triều thứ ba đang tiến tới, nhanh hơn cả hai đợt kỳ nhông và Kim Điêu trước đó. Chúng ta đã kích hoạt chế độ phòng thủ tối cao và thông báo cho dân chúng di tản khẩn cấp…”
Chu Nhược Yên khẽ nhíu mày, nhìn thư ký.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT