“Ở cái khách sạn kiểu này, nhà chắc cũng có điều kiện đấy, vậy mà lại có tật ăn cắp vặt, không nhịn được cơn nghiện trong thang máy, chẳng thèm để ý có camera, cuỗm luôn cái ví của bà cô nào đó, thế là bị tóm tại trận chứ sao.”

“Đúng là quá xấu hổ, tay chân lành lặn không lo làm ăn, chỉ nghĩ đến chuyện không làm mà muốn có ăn, đi ăn trộm đồ...”

Đám đông xì xào bàn tán về "thầy giáo" kia, Lan Hi rốt cuộc cũng nhận ra có gì đó không ổn.

Hình như cô ăn buffet không được đúng lắm thì phải…

Mộc Ất Tinh vật tư đầy đủ, không có khái niệm trộm cắp, nhưng trong phần giới thiệu về xã hội loài người có viết, ở Trái Đất, ăn cắp đồ là có thể phải ngồi tù…

Thì ra đây là trộm cắp…

Lan Hi đã hiểu ra, nhưng muộn rồi.

Tạ Thừa giữ chặt lấy bàn tay cô đang đặt trong túi áo anh, còn Lan Hi vì chưa ăn no nên không phát huy được thực lực, cứ thế bị người đàn ông này kéo vào đồn cảnh sát.

Cũng rất nhanh sau đó, luật sư của Tạ Thừa cũng tới.

Xong rồi xong rồi.

Cảnh sát nhìn Tạ Thừa: “Cô ta làm sao vậy?”

Tạ Thừa lạnh lùng nói: “Trước mặt bao nhiêu người, cô ta muốn ăn trộm đồ của tôi...”

Lửa thử vàng, gian nan thử sức.

Công chúa sẽ không nhận thua!

Lan Hi nhanh trí nghĩ ra một kế, cắt ngang lời Tạ Thừa:

“Tôi không có ý định ăn trộm đồ của anh ấy, tôi là sờ soạng anh.”

Cô bình tĩnh nói: “Tôi thò tay vào quần anh ấy để sờ soạng.”

Cảnh sát ngớ người: “Trước mặt bao nhiêu người?”

Lan Hi hắng giọng, cảm thấy mình đã thành công nắm giữ được một nửa yết hầu của vận mệnh.

Cô trịnh trọng gật đầu: “Vâng.”

"Tôi thích được người khác nhìn khi làm chuyện này." Cô nhìn cảnh sát, lộ vẻ mặt chân thành, “Như vậy có thể luyện gan, hơn nữa có khán giả, tôi cũng cảm thấy tốt hơn.”

"..." Sắc mặt Tạ Thừa khó coi, anh quay đầu nhìn luật sư của mình, “Anh không định nói gì sao?”

Vị luật sư với mái tóc chải ngược có chút khó xử: “Thưa anh Thừa, tôi vừa đến khách sạn để lấy camera giám sát, đúng là chỉ có thể quay được cảnh cô ta thò tay vào túi quần anh sờ soạng lung tung...”

Anh ta cẩn thận liếc nhìn Tạ Thừa: “Cô ta chưa kịp lấy đồ ra thì anh đã giữ tay cô ta lại rồi, cho nên chúng ta rất khó chứng minh ý định trộm cắp của cô ta, càng không có hành vi trộm cắp nào thành công.”

Tạ Thừa tức muốn chết: “Dù không phải trộm đồ, cô ta sờ soạng tôi như vậy cũng không phạm pháp sao?”

Cảnh sát ho khan: “Như vậy đương nhiên là vi phạm, nhưng cô ta không có hành vi xâm hại tình dục với anh, mức độ nghiêm trọng cũng không đạt đến cưỡng chế dâm ô, tôi cho rằng trước hết nên xin lỗi, còn lại chúng ta sẽ điều giải sau...”

Cảnh sát nói xong thì nhìn Lan Hi.

Hiện tại, áp lực đang đè nặng lên Lan Hi.

Nhưng Lan Hi không phục.

"Anh ta không từ chối tôi." Lan Hi chỉ vào bàn tay hiện vẫn còn bị giữ trong túi áo đối phương, “Hơn nữa còn toàn giữ chặt tay tôi, không cho tay tôi rời đi, chẳng phải đây là ý muốn tôi sờ soạng tiếp sao?”

“...”

“Thực ra tôi đã không muốn sờ soạng anh ta nữa rồi, nhưng anh ta ép tôi sờ.”

“...”

Lan Hi tỏ vẻ ấm ức: “Tôi thấy anh ta mới là người nên xin lỗi tôi mới đúng chứ.”

“...”

Nửa tiếng sau, ngồi trên ghế sau chiếc Rolls-Royce, nới lỏng cà vạt và cổ áo, tâm trạng Tạ Thừa vẫn không thể bình tĩnh.

Anh chưa từng gặp ai mặt dày mày dạn như vậy.

Hành động quỷ dị, hoàn toàn không theo lẽ thường, không thể đoán trước được bước tiếp theo cô ta sẽ làm gì, hoàn toàn không phù hợp với logic hành vi của người bình thường.

Tạ Thừa là người nghiên cứu thuật toán, cũng là người tin vào thuật toán.

Trong thời đại dữ liệu số phát triển như ngày nay, ngay cả hành vi giao tiếp của con người cũng vẫn tuân theo một logic toán học cơ bản nhất định, có một mô hình giao tiếp cố định, do đó xu hướng hành vi của mọi người trong các tình huống khác nhau, nhìn chung là có thể dự đoán được.

Tạ Thừa mê mẩn thuật toán, cũng dựa vào bộ logic thuật toán này.

Thay vì tốn nhiều thời gian để tìm hiểu quan sát người khác, biến mô hình giao tiếp thành mô hình dữ liệu và thuật toán có thể cảm nhận trực quan, không chỉ hiệu quả mà còn tiết kiệm công sức hơn.

Dù sao thì cho đến nay, Tạ Thừa dựa vào việc nắm vững mô hình thuật toán giao tiếp để suy đoán hành vi của mỗi người, vẫn chưa xảy ra vấn đề gì.

Mọi thứ đều có thể dự đoán, mọi thứ đều có thể kiểm soát, điều này khiến Tạ Thừa cảm nhận được vẻ đẹp của trật tự cũng như cảm giác chắc chắn và an toàn trong cuộc sống.

Ngoại trừ người phụ nữ này.

Mặc dù biết rằng có lẽ sẽ không gặp lại nữa, nhưng chỉ cần nghĩ đến người phụ nữ này, Tạ Thừa vẫn cảm thấy hơi phiền muộn.

“Thưa anh Thừa, chuyện này quả thực chỉ có thể xử lý như vậy, dù sao cũng rất khó xác định đã xảy ra xâm hại nghiêm trọng, nếu lúc đó anh không giữ cô ta lại, tôi đã có cách rồi.”

Tạ Thừa ngẩng lên nhìn vị luật sư đang ngồi ở ghế phụ: “Ý của anh là, tôi nên mặc kệ cô ta sờ soạng hoặc ăn trộm, đợi đến khi bị sờ soạng gần xong hoặc đồ bị trộm rồi, anh mới có thể xử lý được?”

Luật sư cười gật đầu: “Đúng vậy, chính là ý này, cần thiết thì anh phải mặc kệ cô ta mở rộng hành vi xâm hại, càng nghiêm trọng, không gian để luật sư chúng tôi phát huy năng lực càng lớn.”

Tạ Thừa tức đến phát điên: “Xuống xe.”

Tạ Thừa trầm giọng nói: “Để ô lại.”

"?" Luật sư ngớ người, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, “Tôi vừa bắt xe đến, nhưng bây giờ mưa lớn quá, từ mưa nhỏ đã biến thành mưa bão rồi, chắc chắn là không bắt được xe đâu, nếu không có ô thì...”

“Không phải anh nói sau khi mở rộng hành vi xâm hại mới có thể phát huy năng lực bảo vệ quyền lợi của anh sao? Vậy tôi cho anh một cơ hội, trời mưa bão thế này nếu bị cảm lạnh ốm đau, có thể yêu cầu tôi bồi thường số tiền lớn, để tôi được mở mang kiến thức về bản lĩnh của anh. Nếu anh không thể đòi bồi thường thành công từ tôi, vậy chứng tỏ anh không được, anh sẽ bị sa thải, sau này không cần đến nữa.”

Khuôn mặt Tạ Thừa rất đẹp trai, dù giờ phút này đầy vẻ châm chọc mỉa mai, vẫn mang vẻ quý phái, sang trọng.

Nhưng đợi đến khi luật sư khổ sở xuống xe, chạy trốn trong mưa bão, mặt Tạ Thừa vẫn rất tối tăm.

Ngoài cửa sổ, mưa rất lớn, tiếng mưa rơi xuống đất thậm chí mang theo một loại ồn ào.

“Thưa anh Thừa, anh nói người phụ nữ này...”

Người lên tiếng là tài xế của Tạ Thừa, Tào An, đồng thời cũng là vệ sĩ của Tạ Thừa, tâm phúc duy nhất mà Tạ Thừa tin tưởng, những năm gần đây cũng kiêm luôn một phần công việc của trợ lý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play