Mãi đến khi bị Tạ Thừa kéo ra bãi đỗ xe, Lan Hi vẫn còn tiếc nuối:
“Còn 154 phần bánh ngọt của tôi chưa mua mà…”
Tạ Thừa cuối cùng cũng đã xâu chuỗi lại toàn bộ sự việc. Anh xoa xoa thái dương, gương mặt đầy vẻ mệt mỏi:
“Tiệm bánh tổng cộng chỉ có 154 phần, cô mua hết thì những người xếp hàng sau cô ăn gì?”
“Nhưng tôi cũng xếp hàng vất vả lắm mà. Với lại họ có nói là không giới hạn số lượng đâu…” Lan Hi phản bác, giọng đầy ấm ức. “Tôi đâu có làm gì phạm pháp.”
“Luật pháp là ranh giới cuối cùng. Đôi khi không có quy định rõ ràng là không được, nhưng mỗi ngành nghề, mỗi cộng đồng đều có những quy tắc ngầm. Ví dụ như không giới hạn số lượng thật đấy, nhưng cô mua 30–40 cái thì không sao, còn mua hết toàn bộ hàng tồn kho thì giống như đang khiêu khích những người xếp hàng phía sau. Cô không sợ bị họ đánh à?”
“Họ có xông lên cũng chẳng đánh thắng tôi đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT