Thôi An Tĩnh do dự rất lâu mới dám gọi cuộc điện thoại này. Cảnh quay buổi sáng không nhiều, quay xong một cảnh cô lập tức ngồi nghỉ bên cạnh. Nhưng vì cả đêm cô gần như không ngủ, tinh thần uể oải, cảnh quay phải NG nhiều lần.
Cô ngồi trên ghế, khung cảnh thiên nhiên bên ngoài còn đẹp hơn khung cảnh trong trường quay, nhưng cô không còn tâm trí nào để thưởng thức non nước hữu tình trước mắt. Cô chỉ nghĩ tới việc anh đã thức dậy chưa, có còn thấy khó chịu không, liệu anh đã uống thuốc chưa. Tất cả những điều đó cứ lẩn quẩn trong đầu cô, nhưng mà...
Đúng lúc này, Tạ Câu Nguyệt đi đến, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, cô ấy khẽ vẫy tay trước mặt cô: “Nghĩ gì mà thẫn thờ vậy?”
Tạ Câu Nguyệt kéo ghế ngồi xuống rồi nói: “Cảnh quay cuối cùng là ở ngôi chùa trên núi. Nghe nói cầu duyên ở ngôi chùa này rất linh thiêng. Quay xong chúng ta cùng vào đó bái đi?”
Cô ấy tiếp tục: “Đạo diễn vừa bảo tôi là hôm nay cô có vẻ không tập trung. Đêm qua cô làm gì thế?”
Không ai ngờ, đêm qua Thôi An Tĩnh đã ở lại chỗ của Tạ Hành Ngôn cả đêm.
Dường như Thôi An Tĩnh vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của mình nên không đáp lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play