Chiều thứ Sáu, Thôi An Tĩnh được Vương Nam Nam hẹn ra khu trung tâm để đi dạo và mua sắm. Vương Nam Nam mua một đống đồ dùng cho mẹ và bé, giao hết cho chồng mình đang đi theo sau, còn cô ấy thì vui vẻ khoác tay Thôi An Tĩnh đi phía trước.
Thôi An Tĩnh liếc nhìn cái bụng đã nhô lên của cô ấy. Mới không gặp một hai tháng mà bụng đã lớn thế này rồi, lúc cưới thì chẳng hề thấy gì.
“Có mệt không?” Thấy cô ấy chậm lại, Thôi An Tĩnh hỏi: “Có muốn vào quán uống chút gì không?”
“Được đó.” Vương Nam Nam cười toe toét: “Tớ muốn uống trà sữa.”
Hai người chọn đại một quán trà sữa để ngồi, chồng của Vương Nam Nam ra quầy gọi đồ. Vương Nam Nam nói: “Tớ cứ tưởng cậu đã về Nghi Đồng lâu rồi chứ, mãi đến khi mẹ tớ nói tớ mới biết cậu vẫn ở nhà. Tớ về lâu vậy rồi mà cậu không đến tìm tớ.”
Hai tháng nay hai người họ không liên lạc gì với nhau. Thôi An Tĩnh nhớ trước đây Vương Nam Nam từng than phiền về bạn cùng phòng đại học, lúc đó họ rất thân thiết, nhưng từ khi người bạn đó tốt nghiệp rồi kết hôn, hai người bỗng dưng không còn gì để nói nữa. Bây giờ, cảm giác đó cũng đang ứng nghiệm lên họ, như một ranh giới chia cách, khi mà hai người đang ở những giai đoạn khác nhau, chủ đề trò chuyện cũng chẳng còn hòa hợp như trước.
Trong suốt hai tiếng đồng hồ này, Vương Nam Nam chỉ nói về cuộc sống sau hôn nhân, về sự khó tính của mẹ chồng và thỉnh thoảng là sự không thấu hiểu của chồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT