Thật ra, Thôi An Tĩnh không quá bất ngờ khi tuyết rơi. Thị trấn Lê Bình mỗi mùa đông đều có tuyết, cô không biết tại sao mình lại đứng đây, nhìn tuyết rơi xuống hồ rồi tan biến, để mặc cho gió lạnh quét qua cổ.
Rõ ràng là một việc rất vô vị, hơn nữa, ở Nghi Đồng mỗi năm cũng có tuyết.
Không biết đã mấy lần lén nhìn anh, cuối cùng thì bị phát hiện.
“Em nhìn anh làm gì?”
“Em muốn cảm ơn anh.”
Tạ Hành Ngôn nghiêng đầu, chiếc ô trong tay cũng nghiêng về phía cô: “Cảm ơn vì điều gì?”
“Vì đã đưa em đến bệnh viện, và cả những lời anh đã nói với em lúc trước.” Thôi An Tĩnh nghiêng đầu: “Em cứ nghĩ mình luôn là một người rất mạnh mẽ, cho đến sáng nay khi thấy bố mẹ đứng chờ dưới nhà, lần đầu tiên em cảm nhận được hạnh phúc. Hóa ra, khi ốm thì không cần phải mạnh mẽ. Vì vậy, thật sự cảm ơn anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play