So với sự không thoải mái của Thôi An Tĩnh, Tạ Hành Ngôn lại rất thản nhiên, từ gương chiếu hậu đón nhận ánh mắt của Lâm Mạn truyền đến, anh khẽ mỉm cười ấm áp.
Thấy bà có vẻ muốn nói nhưng lại hơi do dự, Tạ Hành Ngôn chủ động lên tiếng: “Dì, cháu là Tạ Hành Ngôn, dì cứ gọi cháu là Hành Ngôn.”
“Ôi, được.” Lâm Mạn cười đáp: “Hành Ngôn, hôm nay phiền cháu quá.”
“Không sao đâu ạ, cháu vừa vặn cũng ở gần đây.”
“Cháu với An Tĩnh quen biết nhau bao lâu rồi?” Lâm Mạn hỏi.
Tạ Hành Ngôn: “Một năm rồi ạ.”
“Quen biết lâu thế cơ à.” Lâm Mạn có chút ngạc nhiên: “Cháu cũng là người ở thị trấn Lê Bình này sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT