Ngày thứ hai sau khi sự việc xảy ra, hướng dư luận bắt đầu thay đổi, chia làm hai phe, một phe đứng về phía Thôi An Tĩnh, một phe đứng về phía Vương Tiêu Giang, trên mạng xã hội ồn ào không ngớt, tên của Thôi An Tĩnh thường xuyên nhảy lên tiêu đề, đến buổi chiều, hot search đã bị ai đó đè xuống.
Trong phòng bao, Cố Minh đích thân mở một chai rượu trắng rót đầy, tất cả sự tức giận tích tụ mấy ngày nay của Vương Tiêu Giang đều chất đống ở đây, lúc này, mọi cơn giận của ông ta dường như muốn đổ hết lên Cố Minh.
Cố Minh cùng ông ta uống liền ba ly, thấy đối phương không chút động tĩnh, nụ cười trên môi anh ta cũng dần lạnh lại: “Dượng à, cứ thế này thì chẳng có ý nghĩa gì.”
Vương Tiêu Giang liếc nhìn anh ta, từ trong mũi hừ hai tiếng, đập một tay lên bàn: “Cháu nói xem đây là chuyện gì! Chuyện đã quyết định từ nửa năm trước, nói không làm là không làm, cái cô Thôi An Tĩnh đó đúng là coi trời bằng vung, ít ra cũng phải nể mặt dượng chứ, trong mắt cô ta rốt cuộc có cháu, ông chủ của cô ta không!”
Cố Minh ngả người ra sau, vẻ mặt uể oải: “Cái cô ấy nể là mặt cháu, dượng kích động cái gì.”
“Còn không phải là vì dượng không chịu được người ta bắt nạt người nhà mình sao?”
“Dượng à, vừa rồi cháu đã bồi dượng ba ly rượu trắng.” Cố Minh nhướng mày: “Giờ là ai bắt nạt ai đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT