Hạ Mạt hôn nhẹ vào môi anh như chuồn chuồn lướt, đứng dậy khỏi vòng tay anh, chuẩn bị chạy đi.
Ngay khi cô vừa định xoay người rời đi thì một cánh tay đã vòng qua eo cô, kéo cô trở lại.
"Em lại muốn chạy trốn." Giọng Lục Nghiên Lễ trầm thấp, hơi thở có chút hỗn loạn, cánh tay ôm eo cô dùng sức siết chặt, nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm, yết hầu hơi cuộn: "Em đã được lợi rồi còn muốn chạy đi đâu."
Hạ Mạt ngồi trên đùi anh, hai tay nắm lấy áo sơ mi của anh, ngực cô dán sát vào ngực anh, không thể kiềm chế được hô hấp phập phồng mãnh liệt. Hai má cô đỏ bừng, hàng mi dài rũ xuống, cô không dám nhìn anh, lại xấu hổ đến mức thật giống như người vừa mới chủ động không phải là cô.
"Cháo sắp nguội rồi, nhân lúc còn nóng thì ăn đi." Hạ Mạt đổi chủ đề.
Lục Nghiên Lễ dùng ngón tay vuốt ve vành tai nóng bỏng của cô, nhìn chằm chằm vào đôi má đỏ bừng của cô một lúc, nén ý cười: "Đúng là nên ăn khi còn nóng."
Cánh tay vòng qua eo cô hơi buông lỏng, Hạ Mạt còn nghĩ rằng anh muốn ăn cháo, đang định quay người lấy cháo cho anh thì ngay sau đó, Lục Nghiên Lễ liền lật người đặt cô lên ghế sô pha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play