Tuy rằng sắp bắt đầu quay nhưng Loan Diệc vẫn chưa gặp qua tổ tiết mục, càng đừng nói đến việc biết mặt các khách mời khác.
Bất quá Loan Diệc vẫn là bị bạn thân kích thích lòng hiếu kỳ, trong lòng vô cùng bứt rứt, tò mò.
Loan Diệc hỏi:
“Tên của anh ấy là hai chữ nào”
“Nghe bảo là dương trong đem tro cốt mày phơi nắng.”
“ Mày miệng chó không mọc ngà voi, tro cốt của mày mới bị phơi nắng.”
Loan Diệc lên trên mạng tra thử thông tin về người này. Những tin đồn về người này mới xuất hiện vào ngày hôm qua.
Cậu tùy tiện click vào bài viết đầu tiên, chương trình ( Yêu sai thời điểm ) đã bắt đầu tuyên truyền nhưng lại không lộ diện mạo hay thông tin gì về người này. Cư dân mạng đều không thể tra ra được thông tin về khách mời bí ẩn này khiến cho độ thảo luận về người này càng tăng.
Loan Diệc xem qua bài có lượt tương tác khủng nhất liền nắm được những từ ngữ mấu chốt, con lai, thế lực khổng lồ.
“Oaaaaaa.”
Loan Diệc mở to hai mắt, phấn khích nghĩ nếu vị khách quý kia thật sự tham gia chương trình mà tổ tiết mục còn tìm cậu-một pháo hôi bé nhỏ thì tổ tiết mục đúng là rất rộng lượng nha.
Bạn thân ở đầu dây bên kia nhảy nhót, kích động:
“Thật quá lợi hại rồi.”
Bài viết nói vị khách quý này là con lai của Trung Quốc với một số nước ở Âu Mỹ, gia tộc danh giá có từ hai trăm năm trước, sản nghiệp vô số, đứng đầu về nhiều lĩnh vực, có thế lực thâm sâu ở phương Tây.
Thương hiệu Cổ Đức Ôn là tên của gia tộc họ, mọi người ai cũng đều biết đến tên thương hiệu xa xỉ này. Cũng chính bởi vì ba chữ “ Cổ Đức Ôn” này quá nổi tiếng trong lẫn ngoài nước nên một người không biết về các gia tộc lớn ở nước ngoài như Loan Diệc cũng biết được là Văn Dương cùng với người thường là cậu đây có sự khác biệt rất lớn. Càng đọc cậu càng nhớ tới chính mình đến tư cách tham gia thảm đỏ cũng không có.
Tuy rằng bài viết này không có ảnh chụp của Văn Dương nhưng lại có không ít ảnh của những danh nhân thành đạt của gia tộc “ Cổ Đức Ôn”.
Bất quá Loan Diệc lại cảm thán, ánh mắt dừng lại ở ở dòng chữ “ con lai mang bốn dòng máu”. Cậu phản xạ có điều kiện nhớ lại lịch sử đen của cậu thời trung học mà nổi cả da gà.
Vào học kỳ 2 của lớp 11, Loan Diệc mới vừa nhận thức được tính hướng của mình, mang tâm lý lo lắng, thấp thỏm. Một lần tình cờ, cậu quen được một người bạn cùng trang lứa ở trên mạng. Hai người hằng ngày đều nói chuyện với nhau, từ những phiền não trong cuộc sống đến những kế hoạch của tương lai. Dần dần hai người thả thính nhau, phát tín hiệu có cùng chung tính hướng và bắt đầu mối quan hệ yêu đương qua mạng.
Loan Diệc trong hiện thực không dám cùng người khác cởi trần nhưng lên mạng lại rất bạo gan. Dựa vào việc người kia ở trên mạng không biết mặt mình nên không biết xấu hổ mà gọi người ta là chồng.
Điều duy nhất khiến cậu đau đầu là càng ngày hai người lại càng thân thiết, chồng trên mạng của cậu muốn gặp mặt cậu ở ngoài đời. Mà lúc đó cậu đang bị áp lực học tập của cuối cấp ép đến khô người. Từ đầu cậu còn do dự nhưng khi nghe đối phương nói bản thân thật ra là người ngoại quốc, mang bốn dòng máu, cậu liền nghĩ đến những kẻ lừa đảo trên mạng rất hay nói mình là người ngoại quốc, cẩn thận cậu còn bị lừa tiền mua vé máy bay hộ người ta để người ta về gặp cậu.
Làm sao mà người ngoại quốc lại có thể đánh chữ mượt như vậy?
Loan Diệc năm cấp ba xem lại lịch sử trò chuyện của hai người trong một năm vừa qua, càng xem lại, trong đầu cậu càng có tiếng chuông cảnh báo. Chỉ là hai người quen nhau đã lâu, cậu thật sự cảm thấy rất ngại từ chối trực tiếp.
Cậu đang suy xét kĩ càng thì chồng trên mạng của cậu lại lần nữa tỏ ý muốn gặp nhau ngoài đời. Cuối cùng Loan Diệc quyết định tìm lý do nói dối là hai người không thể gặp nhau.
Cậu nói dối mình bị bệnh nan y, đã ở giai đoạn cuối của cuộc trị liệu. Cậu đã mất nửa tháng để thuyết phục người chồng trên mạng việc cậu nói là sự thật, sau đó lại dành hơn một tháng diễn vai người bệnh nan y lưu luyến cuộc sống tươi đẹp này.
Cuối cùng còn không quên giả mạo mẹ mình đăng tin mình đã qua đời rồi sau đó mới lặng lẽ kéo người chồng trên mạng vào danh sách ”Ẩn đối phương”.
Sau đó cậu hóa nỗi tiếc nuối thành động lực, điên cuồng vùi đầu vào sách vở để ôn thi THPT.
Loan Diệc hồi cấp ba cảm thấy bản thân rất thông minh nhưng khi qua lứa tuổi cấp ba, đại học đến độ tuổi đi làm lại cảm thấy đó chính là lịch sử đen của bản thân, đời này chỉ muốn nó mãi chôn vùi trong quá khứ.
Khi nhắc đến con lai mang dòng máu của bốn nước, cậu sẽ rùng mình mà nổi da gà.
“Nếu anh ta thật sự tham gia chương trình, mày chưa chắc có cơ hội hẹn hò với người ta đâu. Tuy rằng chưa từng thấy mặt nhưng tao khẳng định anh ta nhất định là rất đẹp trai.”
Bạn tốt mở miệng, kéo Loan Diệc thoát khỏi hồi ức, lại lần nữa kích động nói:
“Loan Diệc à, đây là vận khí của mày đã thay đổi. Đầu năm tao kéo mày đi cầu may, là ai luôn miệng nói chính mình theo chủ nghĩa duy vật. Chờ mày gả vào hào môn, mày đừng có quên công lao của tao đấy nhá.”
Nghe thấy bạn thân bắt đầu trêu mình, có suy nghĩ không đúng đắn, Loan Diệc ngay lập tức cắt ngang suy nghĩ ấy:
“Dừng lại!!! Đã nói với mày bao nhiêu lần rồi. Đừng nói những lời viển vông như vậy. Mày nói như vậy khiến tao cảm thấy ( Yêu sai thời điểm ) sẽ không mời được vị khách quý như vậy. Có khi chỉ là hiểu lầm, là tin đồn thôi.”
Nói tới đây, điện thoại nhắc nhở thông báo có một cuộc gọi khác, Loan Diệc nhìn thoáng qua, sau đó nói với bạn thân:
“ Thôi, người đại diện gọi cho tao. Cúp máy đây.”
Loan Diệc bắt máy, mới chào hỏi một tiếng, người đại diện đã ngắn gọn dứt khoát, giọng điệu không nóng không lạnh nói:
“ Em nhanh chóng chuẩn bị xuống dưới nhà. Chị đang đứng dưới chung cư của em.”
Loan Diệc nhanh chóng đem hành lý mở cửa ra ngoài, đáp lại:
“ Chị Trần, em lập tức xuống dưới.”
Địa điểm quay chụp của ( Yêu sai thời điểm) ở ngoại thành của thành phố S. Trần Phương Phương tự mình đưa Loan Diệc đến nơi, đồng thời cũng dặn dò cậu:
“ Đạo diễn Trương sáng nay còn hỏi chị em có điểm mạnh gì. Chị không cần em biểu hiện gì quá nhiều trong chương trình, đừng làm hỏng việc là được rồi.”
Câu nói này là đang nhắc nhở ý nhị cậu làm tốt nhiệm vụ của pháo hôi là được.
“ Nếu tổ tiết mục bên kia có yêu cầu gì, em chỉ cần tận lực phối hợp là được.”
Câu này là nhắc nhở cậu nếu có bị khi dễ thì cũng nhịn xuống.
Loan Diệc hiểu rõ gật đầu, lại nhớ tới vừa rồi nói chuyện với bạn thân về Văn Dương, không nhịn được hỏi Trần Phương Phương:
“ Chị Trần ơi, trên mạng đang đồn có khách quý là con lai mang bốn dòng máu có phải là thật không chị?”
Trần Phương Phương lái xe nhìn thoáng qua cậu đáp:
“ Coi như là đúng đi.”
Loan diệc giật mình:
“Là thật ư, lần trước em thấy giới thiệu khách mời khoa trương như vậy là lúc…”
Trần Phương Phương liếc cậu, thuận miệng hỏi:” Lúc nào?”
Kẻ lừa đảo trên mạng thời cấp ba tự nhận là con lai mang bốn dòng máu, mà đây là lịch sử đen muốn quên đi của cậu, đến chết cũng không thể nói cho người khác biết. Nếu không sẽ xấu hổ chết mất.
Loan Diệc chôn vùi sự thật của nửa câu sau, ra vẻ đàng hoàng nói : “ Đương nhiên là ở trong tiểu thuyết rồi.”