Lục Hàn cảm giác mình nghe nhầm.
Không, chắc chắn là nghe nhầm.
"Cái gì cơ?" Cậu hỏi lại, giọng run run.
Kỳ Dạ ngả người trên ghế, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, ánh mắt sâu thẳm như có thể nhìn thấu nội tâm của cậu.
“Làm thư ký riêng cho tôi.”
Lục Hàn: “…”
Lần này thì không phải nghe nhầm nữa.
Lục Hàn nuốt nước bọt, đầu óc xoay nhanh như chong chóng.
Khoan, khoan, khoan!
Trong nguyên tác không có tình tiết này!
Theo nguyên tác, tên phản diện phụ Lục Hàn (tức cậu) sau khi đắc tội với Kỳ Dạ sẽ bị hắn xử đẹp trong chương 5.
Chứ không có vụ được đề nghị làm thư ký riêng đâu!
Tại sao hướng đi của truyện lại lật ngược thế này?!
Lục Hàn hít sâu, giữ bình tĩnh, cẩn thận hỏi:
“Kỳ tổng… tại sao lại là tôi?”
Không phải công ty này có cả hàng tá nhân viên Beta chuyên nghiệp, còn có một đống thư ký cao cấp sao?!
Tại sao lại chọn một Alpha như cậu làm thư ký?!
Kỳ Dạ nhìn cậu một lúc lâu, rồi chậm rãi nói:
“Cậu thú vị.”
Lục Hàn: “?????”
Cái quái gì?!
Cái lý do vô trách nhiệm này là sao?!
Cậu thú vị thì hắn tuyển cậu làm thư ký riêng?!
Lục Hàn: “Không được, tôi phải từ chối! Dính dáng đến phản diện là chết chắc!”
Thế là cậu nhanh chóng bịa một lý do từ chối:
“Ha ha… Kỳ tổng, tôi rất cảm kích, nhưng mà tôi e là không hợp làm thư ký đâu! Tôi không giỏi đánh máy, không biết sắp xếp lịch trình, còn dễ mắc lỗi nữa!”
Cậu gãi đầu, cười gượng:
“Nói trắng ra thì… tôi vô dụng lắm!”
"Ồ?" Kỳ Dạ khẽ nhướn mày, giọng điệu vẫn lười biếng nhưng lại mang theo một sự nguy hiểm mơ hồ.
“Vậy thì… để tôi kiểm tra năng lực của cậu.”
Lục Hàn: “Hả?”
Kỳ Dạ lấy một tập tài liệu trên bàn, nhẹ nhàng đẩy về phía cậu.
“Đọc đi.”
Lục Hàn nhìn tập tài liệu dày cộp trước mặt, trong lòng rít gào dữ dội.
Tôi nói tôi vô dụng mà! Sao anh còn ép tôi đọc hợp đồng chứ?!
Nhưng trước ánh mắt lạnh nhạt của Kỳ Dạ, cậu không dám từ chối.
Thế là cắn răng cầm lên đọc.
Mười phút sau…
Lục Hàn đặt tập tài liệu xuống, hít một hơi sâu.
“Đây là hợp đồng hợp tác giữa tập đoàn Kỳ thị và tập đoàn Tống thị, về một dự án công nghệ mới.”
Kỳ Dạ lười biếng chống cằm: “Tiếp tục.”
Lục Hàn nghiến răng: “Có ba điều khoản bất lợi trong hợp đồng này, điều khoản thứ hai và thứ năm có thể khiến tập đoàn Kỳ thị chịu thiệt hại về lợi nhuận, còn điều khoản thứ tám có thể gây ra tranh chấp pháp lý trong tương lai.”
Sau khi nói xong, cậu thầm cầu nguyện:
“Mong là hắn vừa ý, sau đó tha cho mình đi!”
Nhưng thay vì nghe câu "Cậu làm tốt lắm, giờ cậu có thể về", cậu lại nghe thấy…
“Không tệ.”
Lục Hàn: “Hả?”
Kỳ Dạ chống cằm nhìn cậu, ánh mắt có chút hứng thú.
“Thế này mà gọi là vô dụng?”
Lục Hàn: “Ơ, khoan, tôi nói chơi thôi mà?!”
“Vậy thì…”
Kỳ Dạ hơi ngả người về phía trước, giọng nói trầm thấp mang theo chút nguy hiểm.
“Cậu chính thức trở thành thư ký riêng của tôi từ hôm nay.”
Lục Hàn: “!!!”
Mẹ nó! TÔI ĐÀNH CHỊU CHẾT THẬT RỒI!!!