Nghê Khê lắc đầu:
“Với hiểu biết của ta, Vu tộc không còn nơi nào khác để ẩn thân.”
Vu Âm không trả lời, ánh mắt cô quét qua căn phòng trước mặt. Cuối cùng, tầm nhìn của cô dừng lại ở chiếc quan tài màu son đỏ đặt giữa gian phòng.
Đây là mộ thất của tổ sư Vu tộc. Quan sát kỹ, Vu Âm nhận thấy phong cách mai táng ở đây không xa hoa. Điều này cũng hợp lý. Dù là dòng tộc lâu đời nhưng Vu tộc đã ẩn cư trong núi qua nhiều thế hệ, tài sản không mấy dư dả. Ngay cả việc mai táng tổ tiên được xem là trọng đại nhất cũng chỉ mang dáng vẻ đơn giản, nghèo khó. Thứ được Nghê Khê gọi là “huy hoàng nhất” của Vu tộc cũng chỉ đến mức này mà thôi.
Cả nhóm theo ánh mắt của Vu Âm nhìn về phía chiếc quan tài. Nhận ra ánh mắt đầy suy tư của cô, Nghê Khê lắp bắp hỏi:
“Ngươi… ngươi không định mở quan tài ra đấy chứ? Có phải làm vậy sẽ quá quấy rầy tổ tiên rồi không?”
Nghe ý tưởng của Vu Âm, Nghê Khê chỉ muốn nhảy dựng lên mà hét lớn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT