“Thân thiện?” Vu Âm tự hỏi, “Liệu tà tu đều có vấn đề về tâm thần sao?” Ánh mắt của Ngọc Tôn Tử không thể là cách chào hỏi thân thiện được.
Giống như lúc hắn g.i.ế.c Ngô Ngọc Viện, hắn cho rằng đó là cách giúp Vu Âm trả thù, cũng là một cách thể hiện thiện ý với cô.
Bởi vì Ngô Ngọc Viện đắc tội Vu Âm, mà cô thân mang công vụ ko tiện xuống tay, nên hắn liền thay cô ra tay.
Bởi vì Thần Khí đã nhận chủ, không thể bị cướp đoạt, Ngọc Tôn Tử hiểu rõ rằng Vu Âm là người của Vô Phương Cốc, một thế lực mà hắn luôn kiêng dè. Hắn biết mình không muốn và không dám đắc tội với cô. Hơn nữa, nếu Thần Khí nằm trong tay Vu Âm, hắn chắc chắn sẽ không thể đối đầu với cô. Vì vậy, cách duy nhất và tốt nhất mà hắn nghĩ đến là cố gắng kết giao với Vu Âm.
“Tu hành đến mức làm hỏng cả đầu óc rồi,” Vu Âm nhún vai, giọng nói lạnh lùng pha chút châm biếm. Cô đặt cuốn bản chép tay trở lại hộp, sau đó cầm lấy một cuốn sổ sách khác bên trong.
Cuốn sổ sách ghi lại các khoản tiền mà Ngọc Tôn Tử kiếm được thông qua tay của Phan Liễu Nhi, cùng với một số thông tin về các khoản đầu tư của hắn. Điều này giúp Vu Âm hiểu tại sao cô lại gặp Phan Liễu Nhi ở khu công nghiệp. Hóa ra, Ngọc Tôn Tử cần tiền và đã sử dụng hồn phách của Phan Liễu Nhi để lập khế ước chủ tớ, buộc cô ta phải tuân theo mệnh lệnh.
Sau khi xem xét kỹ lưỡng, Vu Âm đóng sổ sách lại, cẩn thận cất cả hai cuốn sách vào linh phủ của mình. Cô quay sang hỏi Nghê Khê:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play