Vu Âm mở điện thoại, nhìn con số tròn trĩnh mà cười không ngớt. “Đại sư nói, từ hôm nay nguyện vọng của anh sẽ được thực hiện!”
Cô ôm điện thoại, mặt mày rạng rỡ. Vu Âm không thiếu tiền, nhưng sự chân thành của Đàm Từ làm cô vui không lời nào diễn tả được.
“Anh sắp xếp đồ đạc của em sang phòng anh nhé?” Đàm Từ hỏi dò.
Từ ngữ như “ngượng ngùng” vốn không tồn tại trong từ điển của Vu Âm. Là người thẳng thắn, cô thường quyết định nhanh và hành động luôn, vì thế khi nghe đề nghị của Đàm Từ, cô gật đầu đồng ý ngay không chút do dự.
Hai người mất khoảng một tiếng mới xuống lầu. Trước khi ra khỏi phòng, Vu Âm còn tranh thủ ghé vào phòng tắm, ngắm đôi môi mình trong gương một lúc, như đang kiểm tra điều gì đó, rồi mới bước ra ngoài.
Dưới lầu, Nghiêm Minh đã dậy từ lâu, đang ngồi trên ghế sofa chơi game. Thấy hai người đi xuống, anh lập tức rời ghế, miệng hỏi bâng quơ:
“Đàm tổng, Vu đại sư, hai người dậy sớm vậy? Thức khuya lắm à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT