Đại Không liếc mắt:
“Cậu nghĩ mình là đại lão gia chắc? Cục trưởng và Dư Tiểu Ngư là con gái, cậu muốn nhìn họ làm việc còn mình ngồi chơi à? Chú Lữ lớn tuổi, cậu cũng định bắt chú ấy rửa bát sao? Còn bà, bà đã nấu cơm cho cả nhà ăn, cậu lại muốn để bà rửa nữa à?”
Bà lão đứng gần đó, nghe vậy thì cười:
“Con trai mà chịu khó làm việc, sau này mới biết cách yêu thương vợ con.”
Khi mọi thứ đã gọn gàng, bà lặng lẽ về phòng. Một lát sau, bà bước ra với một xấp tiền mặt trong tay, đưa cho Vu Âm. Bà ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng nói:
“Cô bé, giúp bà xem đi. Bà muốn biết sự thật. Mấy chục năm qua, bà đã chờ đợi quá lâu rồi. Dù kết quả có ra sao, bà cũng muốn rõ ràng.”
Vu Âm nhận lấy tiền, nhìn bà lão. Ánh mắt bà kiên định nhưng ẩn chứa nỗi lo sợ. Bà cẩn thận đọc ngày tháng năm sinh của chồng, từng con số được khắc sâu trong tâm trí dù bà không biết chữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play