Nghe vậy, Đàm Phù nhíu mày, lập tức hiểu rằng đây chẳng qua là màn trả thù do Đàm Từ bày ra. Cô ta cười nhạt, giọng đầy ẩn ý:
“Đàm Từ thật biết cách tìm người. Nhưng sao hắn lại tìm được thứ không rõ lai lịch như cô chứ?”
Ông Đàm, mặc dù trong tình thế khó xử, vẫn tỏ ra tự cao tự đại. Không thèm để tâm đến sự nguy hiểm của Vu Âm, ông vén vạt áo, bước thẳng về phía cô. Trong cơn giận, ông giơ tay túm lấy một chiếc bình sứ quý giá trên giá trưng bày, ném mạnh về phía Vu Âm.
Nhưng kỳ lạ thay, chiếc bình không trúng mục tiêu mà đột ngột quay ngược trở lại, đập thẳng vào trán ông.
Tiếng vỡ giòn tan vang lên, m.á.u từ trán ông chảy xuống, nhỏ từng giọt xuống chân. Ông đứng ngây người vài giây, chưa kịp định thần thì bàn tay ông bất ngờ không còn nghe theo ý muốn. Cả hai tay liên tục tát vào mặt mình, bên trái rồi bên phải, đều đặn như máy móc.
Vu Âm khoanh tay trước ngực, giọng lạnh lẽo cất lên:
“Một bên trái, một bên phải, đều nhau nhé. Tôi thích sự đối xứng. Xem như tôi đòi lại công bằng cho Đàm Từ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play