Đúng lúc này, đám con cháu trong nhà cũng chạy đến. Đàm Như Trân, cháu gái của ông Đàm, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì kinh hãi hét lên rồi quay người bỏ chạy.
Đàm Minh Trọng, một người cháu khác, vội vàng vào phòng lấy bộ quần áo ngủ đưa cho ông Đàm. Vừa làm, hắn vừa liếc nhìn Vu Âm đầy dè chừng, không dám hé răng nửa lời. Hắn đã nghe danh Vu Âm từ lâu và biết rõ cô không phải người dễ đối phó.
Từ ngoài cửa, Đàm Như Trân hét lớn:
“Ông nội! Chính là cô ta! Cô ta gây ra đủ mọi tai họa! Từ lúc gặp cô ta, con luôn cảm thấy có điều bất thường. Mỗi khi chạm vào vô lăng, tay con đau như bị hàng ngàn con kiến cắn.”
Cô ta tiếp tục, giọng run run vì sợ hãi:
“Chiếc xe của con ngày hôm đó, dù sửa bao nhiêu lần vẫn hỏng. Đã vậy, đêm nào con cũng nghe thấy tiếng thì thầm bên tai. Con không dám rời khỏi nhà, nhưng cũng không thể chịu được cảnh này thêm nữa!”
Đàm Như Trân nói đến đây, nước mắt lưng tròng, giọng trở nên nghẹn ngào:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT