Phí Xu rõ ràng đã ngủ rất sớm, nhưng khi tỉnh dậy lại cảm thấy đau đầu, cơ thể uể oải quá mức, đặc biệt là đuôi cá mềm nhũn, vô lực rũ xuống trong nước.
Cậu khẽ hừ nhẹ một tiếng, mơ màng cúi đầu, đưa tay gom lại mái tóc rối tung sau giấc ngủ, tránh để chúng chạm vào đuôi cá vốn đã không thoải mái của mình.
Sau khi chỉnh đốn xong, cậu mới nhận ra có điều gì đó không đúng. Xung quanh rõ ràng có nhiều bóng người qua lại, nhưng bầu không khí lại quá mức yên lặng.
Nhóm nghiên cứu viên vẫn đang bận rộn xử lý hiện trường, không dám phá hỏng bất kỳ dấu vết nào, nhưng đồng thời cũng lo lắng rằng 004—vốn thuần khiết và ngây thơ sẽ bị tổn thương tâm lý khi chứng kiến cảnh tượng này.
Ngay khi bọn họ còn đang luống cuống, một thân ảnh xanh lam từ phía sau bể chứa đột ngột lao lên—Phí Xu đã tỉnh lại.
Nghiên cứu viên gần đó hoảng hốt, mặt tái mét, theo bản năng hô lên:
“Đừng để 004 thấy! Mấy người đi lấy vật che chắn đâu rồi? Còn không mau đem đến?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT