Dị tộc không có ý định khác, với ngũ giác vượt xa nhân loại, nó dễ dàng nhận ra trạng thái hiện tại của Phí Xu. Nó trong đầu chỉ có một ý niệm—Phí Xu vẫn chưa hoàn toàn giải độc.
[ Cảm ơn, nhưng bao giờ mới có thể xoá cái chức năng “kéo đèn” này đây? ]
[ Tui với cái mosaic này đúng là nhìn nhau không vừa mắt. ]
[ Tiểu Xu thân thể yếu ớt, dị tộc chắc chắn cũng cảm nhận được nên tuyệt đối sẽ không làm bừa… Nhưng vấn đề là, nó định giải quyết “chuyện nhỏ” này kiểu gì đây? Tui thực sự không tưởng tượng được, có ai tốt bụng viết ra giúp tui hoặc vẽ lại cho tui xem được không? ]
[ Nhìn cái động tác cúi đầu này mà xem… trơn tru đến mức khiến người ta đỏ mặt. Ôi trời, tui đúng là một tên không trong sáng mà! ]
Phí Xu vô thức túm chặt lấy chăn, lùi về sau một chút. Trong bóng tối mờ mịt, cậu chỉ có thể nhìn thấy mái tóc dài màu tro nhạt của dị tộc, trơn mượt như tơ, phản chiếu ánh sáng yếu ớt.
Bờ vai trắng nõn của Phí Xu lộ ra ngoài lớp chăn, làn da có chút ẩm ướt do không khí trong hang động, tạo thành một tầng bóng nước mỏng mảnh. Hàng mi dài khẽ run, tựa như cánh bướm động nhẹ trong làn gió. Đôi mắt đen như nhuốm nước, nhưng trong bóng tối lại không thể nhìn rõ hoàn toàn diện mạo của dị tộc trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT