Những sợi dây leo nhỏ mềm mại, như thể mang theo giác hút của xúc tu, lưu luyến bám trên làn da Phí Xu, chầm chậm trượt xuống theo động tác đứng lên của cậu, để lại những vệt đỏ phấn nhàn nhạt trên nền da trắng mịn.
Nhưng chúng không ngăn cản cậu di chuyển.
Đôi giày của Phí Xu từ lâu đã biến mất không dấu vết. Đôi chân nhỏ nhắn, trắng muốt khẽ do dự trên nền đất trước khi quyết định đặt xuống.
Nhưng thay vì tiếp xúc với mặt đất thô ráp và bẩn thỉu, cậu giẫm lên một đôi dép lông mềm mại. Cúi đầu nhìn xuống, cậu thấy vài sợi dây leo vừa mới thu lại từ chỗ đôi dép.
Con quái vật này thật sự… Khi thì gây sát thương và cản trở người chơi một cách đáng sợ, nhưng đôi khi lại có những hành động chu đáo đến kỳ lạ.
“Cảm ơn.” Phí Xu không biết nên nói với ai, đành phải lúng túng nhìn vào màn đêm đen đặc trước mặt.
Không biết có phải là ảo giác không, nhưng sau khi hấp thu đóa hoa kia, cậu cảm thấy cơ thể có gì đó không đúng. Thật ra, lần trước cậu đã lờ mờ nhận ra điều này, nhưng lần này cảm giác rõ ràng hơn rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT