Phí Xu ngồi trong phòng nghỉ, tay nâng chén trà sứ trắng, nước ấm bên trong truyền qua thành chén lan tỏa hơi ấm lên lòng bàn tay cậu.
Đầu ngón tay vốn lạnh buốt của Phí Xu cuối cùng cũng ấm lên đôi chút.
Thật ra, cậu cũng không phải hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi hương hoa hồng, chỉ là triệu chứng của cậu khác với mọi người. Một khi đã biết được chân tướng, cậu liền nhận ra điều bất thường—cái “người” đó có quá nhiều điểm khác biệt so với Cổ Dục thật sự. Từ động tác, thói quen cho đến cách ăn mặc, mọi thứ đều không đúng.
Thế nhưng lúc đó, cậu lại như bị thứ gì đó che mắt, trong lòng chỉ mặc nhiên cho rằng kẻ trước mặt chính là Cổ Dục.
Mãi đến bây giờ, Phí Xu mới cảm nhận rõ ràng cái xúc cảm lạnh băng, cứng đờ ấy, làm sao có thể là một con người thật sự được?
Cổ Dục siết chặt hàm răng, đường nét cằm căng cứng, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Nhưng hắn không thể nói được gì.
Đoạn Chinh trầm mặt, ánh mắt sắc bén bắt ngay một từ mấu chốt trong lời nói của Phí Xu: “Đồ vật kỳ quái?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT