Phí Xu chỉ hận chân mình không thể dài thêm một chút để chạy nhanh hơn mà thoát khỏi nơi này.
Cũng may Cổ Dục dường như không có ý định phí thời gian với một nhân vật nhỏ bé như cậu. Phí Xu nhanh chóng rửa sạch bộ đồ ăn của mình, đặt nó trở lại vị trí quy định rồi đi về phía căn phòng trong trí nhớ—nơi mà mỗi lần dùng bữa xong, quản gia đều kể chuyện.
Khi đi ngang qua, Phí Xu bắt gặp cảnh Cổ Dục đang tức giận túm cổ áo một người khác. Sắc mặt hắn đầy hung dữ, mang theo uy hiếp rõ rệt.
Người bị túm cổ áo lại chẳng hề tỏ ra sợ hãi. Hắn ta cao ngang Cổ Dục, thậm chí còn nhỉnh hơn đôi chút, vóc dáng thon dài, lạnh lùng tựa như một tảng băng không bao giờ tan chảy. Nếu Cổ Dục là ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt, thì người này chính là băng tuyết vĩnh hằng, hoàn toàn không để bất cứ điều gì ảnh hưởng đến mình.
Cổ Dục nhíu mày, nói gì đó với người kia.
Nam nhân kia vẫn giữ vẻ mặt bình thản, chỉ lạnh nhạt tháo tay Cổ Dục khỏi cổ áo mình, hờ hững đáp:
“Tôi có cách riêng để thông qua phó bản, cậu không có quyền cản trở tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT