Lúc Phí Xu tỉnh lại, trời vẫn còn tối đen. Cậu lắc lắc đầu, nhận ra mình đang nằm trên lưng ai đó.
“…Lý Trạch?”
Lý Trạch nghiêng đầu nhìn cậu một cái, đáp: “Ừ. Quái vật đã biến mất sau khi tiếng chuông vang lên, bọn tôi tìm thấy cậu trong một phòng học, giờ phải quay về ký túc xá.”
Phí Xu cố gắng tập trung lại: “Tôi hôn mê bao lâu rồi? Đã tìm được hết manh mối chưa?”
Lý Trạch giọng điệu trầm ổn: “Không lâu lắm, có thể do cậu kiệt sức nên ngất đi. Manh mối vẫn chưa tìm đủ, sau khi tiếng chuông vang lên, khu dạy học đã trở lại như ban ngày, giờ có lục soát cũng sẽ chẳng tìm được gì.”
Đúng vậy, trò chơi kinh dị đâu có để người ta ung dung thu thập manh mối. Người chơi phải vừa né quái vật truy sát, vừa tìm đầu mối trong thời gian giới hạn. Nhưng cũng nhờ thời gian hạn chế này mà nhiều người đã giữ được mạng.
Câu sau đó, Lý Trạch không nói ra.
Phí Xu nằm trên lưng hắn, thấp giọng nói: “Cảm ơn anh đã đưa tôi ra ngoài.”
“Không có gì.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play