Một chiếc xe ngựa dừng ở chỗ khuất sau bức tường cao của Hình bộ.
Tống Nguyên Bạch liếc nhìn Kỷ Sơ Đào sau khi đã mặc đồ đơn giản. Tam Công chúa thân thế ngàn vàng cải trang thành dáng vẻ của thị tỳ đưa cơm, tuy mặc quần áo thô sơ của hạ nhân, búi kiểu Song Nha Kế đơn giản, nhưng dù thế nào cũng không thể che giấu được quý khí trời sinh toát ra trên người.
“Uất ức cho điện hạ cải trang thành nô tỳ của tệ phủ. Lát nữa xuống xe, điện hạ chỉ cần đi theo ta, đừng lên tiếng và nhìn ngó lung tung.” Tống Nguyên Bạch vén rèm cửa liếc nhìn thủ vệ cửa sau, nhắc nhở.
Kỷ Sơ Đào cầm hộp đồ ăn gật đầu, ra vẻ chắc chắn “bản cung biết cả rồi”.
Tống Nguyên Bạch chỉ có thể đưa một người vào trong, dĩ nhiên Vãn Trúc phải ở ngoài xe ngựa.
Tống gia đã đánh tiếng từ trước, lính canh ngục dẫn đầu kiểm tra đồ trong hộp đồ ăn, rồi tự mình đưa họ vào trong. Đàn ông đi nhanh, Kỷ Sơ Đào khá căng thẳng đi theo sau họ, không dám ngẩng đầu, không dám lên tiếng, chỉ thấy càng đi vào trong càng tối tăm đáng sợ, bầu không khí lạnh lẽo ẩm thấp bao quanh như mạng nhện khiến người ta khó chịu.
Không biết bao lâu sau, cuối cùng cũng đến cuối ngục.
Tên lính canh ngục ra hiệu đã đến, hơi cúi người nói: “Tống Tướng quân, ngài chỉ có một khắc thăm hỏi, vẫn mong nắm chắc thời gian. Một khắc sau tiếng mõ vang lên, cho dù còn lời quan trọng nào chưa nói hết, cũng bắt buộc lập tức rời ngục.”
“Dĩ nhiên ta biết quy định. Chỗ này, đưa cho các huynh đệ mua rượu uống.” Tống Nguyên Bạch mở túi tiền bên hông, cũng không đếm, đưa hết luôn cho lính canh ngục.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT