Khi Kỷ Sơ Đào tỉnh lại, chăn đệm trên mặt đất bên ngoài bình phong đã được xếp ngay ngắn.
“Kỳ Viêm đâu? "Nàng xoay người đứng dậy hỏi.
Phất Linh hầu hạ Kỷ Sơ Đào mặc quần áo, đáp: "Kỳ Tướng quân dậy thì ngồi một lát, sau đó đi dạo trong đình một lúc. Hiện tại đứng ở ngoài cửa phòng, người có muốn gọi hắn vào không?”
Nghe Kỳ Viêm cả đêm không có việc gì, Kỷ Sơ Đào thoáng yên tâm, từ sau bình phong ló đầu ra, len lén nhìn xung quanh.
Từ cửa điện mở rộng nhìn ra, thấy Kỳ Viêm cách đó không xa, hắn đang khoanh tay dựa vào hành lang, thất thần nhìn bầu trời u ám. Kỷ Sơ Đào đoán hắn hoặc là không thích ứng với cuộc sống ở phủ Công chúa, hoặc là đang suy tính bước tiếp theo nên đi như thế nào.
Nàng "ừ" một tiếng, dụi đôi mắt mờ mịt nói: "Không cần quấy rầy hắn.”
Kỷ Sơ Đào nhấp một ngụm trà súc miệng, lơ đãng nhìn thấy vành mắt Phất Linh xanh đen, nhiệt tình hỏi: "Phất Linh, đêm qua em ngủ không ngon à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play