Kỳ Duyên đứng đó, bất động và không thể tin được vào những gì Kỳ Cảnh nói. Anh ta bắt đầu ném hết đồ đạc vào cô, như thể muốn phát điên.
“Tôi ghét việc phải nhìn thấy em! Cút đi, đừng bao giờ quay lại đây nữa!”
“Trước nay tôi chưa bao giờ coi em là em gái, em không xứng đáng được ai yêu thương.”
Kỳ Duyên chỉ biết im lặng, nước mắt chảy dài trên mặt, không thể thốt nên lời. Mặc dù cô chẳng nói gì, nhưng trong lòng lại đầy dằn vặt. Cô cảm thấy mình chính là người đã hại chết ba mẹ. Nếu không phải cô cứ khăng khăng đòi cái bánh kem đó, ba mẹ sẽ không gặp chuyện đau lòng như vậy…
Cô sẵn sàng chấp nhận mọi sự trách mắng và đánh đập từ Kỳ Cảnh, nhưng anh ta lại không hề nghĩ đến việc đồng cảm hay tha thứ cho cô.
Kỳ Duyên bị Kỳ Cảnh đuổi ra khỏi nhà. Cô lại một lần nữa không có nơi nào để đi.
Lúc nhà họ Kỳ tổ chức tang lễ, Kỳ Cảnh không cho phép cô tham gia, vì anh cho rằng cô không có tư cách. Cô chỉ có thể lặng lẽ đi theo phía sau đoàn tang lễ, chờ đến khi mọi người đi hết, rồi quỳ xuống mộ phần của ba mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play