“Kỳ Cảnh, sao cậu cứ bám theo con bé đó vậy? Nghe nói ba mẹ cậu mang một đứa con gái về nhà, chắc chắn cậu bị bỏ rơi rồi, họ không còn quan tâm cậu nữa.”
“Đúng vậy, cậu không có chân, sao không thấy xấu hổ mà còn đến trường nữa? Nếu là ba mẹ tôi, tôi cũng sẽ không cần một đứa con vô dụng như cậu.”
“Cậu nghĩ nó là em gái cậu à? Không, nó chỉ là người thay thế thôi, giống như trong mấy bộ phim ấy. Khi nó được yêu thương, cậu sẽ bị bỏ rơi, ba mẹ cậu không yêu cậu đâu.”
Kỳ Duyên không thể đứng yên được nữa, cô lao vào đẩy đám bạn kia ra, rồi đứng chắn trước mặt Kỳ Cảnh, lớn tiếng nói: “Mọi người nói bậy, ba mẹ rất yêu anh ấy mà, tôi cũng rất yêu anh ấy, chúng tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi anh ấy đâu!”
Nhưng Kỳ Cảnh lại đẩy cô ra, không kịp phòng bị, Kỳ Duyên ngã nhào xuống đất. Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt đầy chán ghét của Kỳ Cảnh. Anh giận dữ nói: “Im đi, tôi không có em gái!”
Đó là lần thứ hai Kỳ Duyên cảm thấy tổn thương.
Còn sau đó, những lần như thế cứ tiếp diễn... lần thứ ba, lần thứ tư...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play