Sống trong bộ lạc nhiều ngày như vậy cô đã quen cho đàn thú con trong bộ lạc ăn mỗi buổi chiều, cô không cho chúng ăn nhiều chỉ có thể để chúng nếm thử.
Những thú con này cũng không tham ăn, chỉ cần nếm thử đồ ăn là đã rất vui vẻ rồi, sau khi ăn xong chúng sẽ nằm trên mặt đất, lật bụng về phía cô để Bành Vân ôm chúng vào lòng, sờ chúng, để chúng chủ động kể cho cô nghe những điều thú vị mà chúng gặp phải trong ngày.
Ngay khi Bành Vân vừa đặt chậu đá xuống thì đám lông xù xù kia liền phanh gấp lại, còn cách cô một mét.
"A Vân, em đến rồi! Hôm nay đại vu dạy chúng em nấu thuốc mỡ chữa gãy chân, khó quá! Em còn không nhớ nổi nữa..." Đám thú con không vội ăn "cơm thêm", mà từng đứa một chào Bành Vân, ăn của cô nhiều bữa như vậy các thú con đã trở nên rất quen thuộc với cô.
“A Vân, đây là mấy quả trứng chim mà em tìm thấy hồi sáng nay đó, tặng cho chị này!”
“…”
Bành Vân nhận lấy trứng chim do sư tử nhỏ đưa, cô xoa đầu sư tử nhỏ nói: “Hôm nay chị làm cá hoa tiêu, có hoa tiêu nên hơi tê miệng, thịt cá có xương, lúc ăn mấy đứa cẩn thận một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play