Chẳng lẽ một ngày cô chỉ được phép lấy một gói hàng thôi sao? Hay là có giới hạn về trọng lượng của những vật dụng được phép mang ra mỗi ngày?
Bàn tay vàng sau khi cô xuyên không sao lại keo kiệt như vậy chứ!
Bành Vân thở dài, mở gói hàng ra, bên trong là một cái ba lô vải bạt màu xám. Cái ba lô có sức chứa lớn, có thể đựng được ít nhất mười cân trái cây xanh mà cô tìm thấy trong ngày. Cái ba lô rất nhẹ và có đệm khí giảm xóc, bên hông được chia thành nhiều ngăn túi, rất tiện dụng với cô lúc này.
Bành Vân tắt đèn pin, sử dụng ánh sáng mờ từ màn hình điện thoại di động để chuyển đồ trong thùng giấy vào ba lô.
Tối qua còn lại 17 gói bánh quy nhân mứt, buổi sáng cô ăn một gói, buổi trưa và buổi tối tính cả vừa ăn vừa bị giẫm hết 5 gói thì bây giờ còn lại 11 gói. Còn những quả hái vào buổi sáng thì vẫn còn thừa một quả.
Nhưng bây giờ cô đã có ba lô, nếu ngày mai cô có thể nhìn thấy cây ăn quả nào lần nữa thì cô có thể mang theo nhiều hơn.
Sau khi thu dọn đống "vật tư" ít đến đáng thương dưới ánh sáng màn hình điện thoại di động này thì Bành Vân dùng ba lô làm gối, ôm chặt vào ngực, dựa vào tảng đá lớn phía sau rồi từ từ nhắm mắt lại…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT