Bành Vân còn chưa kịp nói hết lời thì một thú nhân đã hít mạnh vào một hơi, không nhịn được ngắt lời: “Đại vu Xích Diễm, mỗi người mỗi ngày một quả trứng mà còn không ăn hết sao?”
Hắn trợn tròn mắt vẻ mặt viết đầy hai chữ không tin, biểu cảm của những người khác cũng tương tự.
Những thú nhân đến đây đều là thú nhân giống đực, bọn họ đều biết đi săn bắn, khi ra ngoài đi săn thỉnh thoảng cũng sẽ nhặt được một ít trứng, mang về đổi món cho bạn đời và thú con. Trong rừng mỗi ngày muốn tìm được trứng là việc rất khó, nhưng muốn cho mỗi một thú nhân trong bộ lạc mỗi ngày có một quả trứng thậm chí còn có thể dư ra thì bọn họ cảm thấy đó đều là chuyện viển vông.
Trong rừng làm sao có nhiều trứng như vậy được? Mỗi ngày đều ăn trứng thì sợ là mấy con thú đó sẽ bị bọn họ ăn đến tuyệt chủng mất!
Ngày thường khi bọn họ đào tổ chim đều sẽ không lấy hết trứng trong tổ…
Bành Vân rất bình tĩnh, gật đầu nói: “Thú ột ột của bộ lạc chúng tôi được nuôi rất cẩn thận, tỷ lệ thức ăn rất khoa học, trên cơ bản mỗi ngày gà đều sẽ đẻ một quả trứng. Nếu nuôi từ khi còn là gà con, năm tháng... chưa đến hai mùa là có thể đẻ trứng, nếu các người nuôi tốt phối giống trong một năm thì có thể đạt đến quy mô hiện tại của chúng tôi.”
Vừa nói cô vừa dẫn mọi người đi tới chuồng gà, trong chuồng rất náo nhiệt, một giống đực tàn tật đang dùng giỏ nhặt trứng. Ở cửa chuồng còn có một cái sọt, sọt cao bằng nửa người, bên trong đựng trứng gà rừng gần đầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT