Bành Vân nhổ phần thịt quả trong miệng ra, súc miệng bằng nước rồi đi giúp Tố hái quả. Vỏ quả chín đỏ rất mỏng, ấn vào là vỡ, hai người hái quả nửa xanh nửa đỏ, còn chưa chín hẳn.
Bọn họ chất đầy hai túi da thú, mãi cho đến khi cả hai túi đều đầy thì họ mới dừng lại.
Bành Vân hỏi anh hành lý của anh có quá nặng hay không, nếu không thì bớt mấy quả đỏ này ra nhưng Tố trả lời, “@! Xung quanh có rất ít quả đỏ, @! Thú nhân rất cần những quả màu đỏ này, phải mang về đưa cho ¥%.”
Cho dù có mang theo hai túi lớn trái cây màu đỏ trên người thì Tố vẫn chạy rất nhanh.
Mỗi đêm, vào lúc mười giờ Bành Vân vẫn vào trạm. Năm túi da thú cao hơn một mét làm phẳng luôn cả lớp lông trên lưng hổ trắng, ban ngày Bành Vân còn phải ngồi trên lưng hổ trắng để anh chở cô chạy nên không muốn tạo gánh nặng cho Tố, do đó những gói hàng cô nhận được từ trạm trong mười ngày qua đều là những gói hàng nhẹ có lẽ là chứa quần áo.
Trong mười ngày đi đường cô đã lấy ra mười gói hàng từ trạm: hai bộ đồ ngủ kẻ caro có dây rút, một túi vải, ba cái áo khoác nhỏ cho trẻ sơ sinh, một cái quần ống rộng cạp trễ, ba cái váy ren cho bé gái, hai cái quần đi biển của nam, hai cái áo ngực thể thao, ba cái váy xòe, một chiếc quần jean nam và năm đôi tất vải.
Chiếc quần ống rộng cạp trễ này còn đi kèm một sợi xích bướm ngọc trai làm xích eo, chiếc váy của bé gái thì có tặng kèm hai cái vòng tay lấp lánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT