Về phần con mồi phân cho người bị thương, Bành Vân đã để riêng ra, cô và Tố buộc chúng vào xe đẩy rồi đưa đến nhà bếp công cộng, cô tìm mấy thú nhân giống cái nấu con mồi mà họ mang đến.
Người bệnh cũng không thể đói bụng được!
Sau khi giải thích xong mọi chuyện, Bành Vân chuẩn bị trở về, bận rộn lâu như vậy cô cũng có chút đói bụng nên trở về nấu cơm.
Hai người rời đi không được bao lâu thì nhìn thấy tộc trưởng đang cầm một cây gậy gỗ, lắc lư giống con vịt, hai chân chéo qua chéo lại lấy một dáng vẻ rất chi là buồn cười trở về nhà.
Nghĩ đến vết thương trên đùi ông ấy Bành Vân không khỏi nhíu mày, tuy vết thương của tộc trưởng không nghiêm trọng, mấy ngày nữa là khỏi nhưng trên người lại có nhiều vết thương như vậy, dù thế nào cũng phải nằm xuống dưỡng thương cho tốt…
"Tộc trưởng!" Bành Vân cao giọng gọi ông ấy lại.
Tộc trưởng dừng lại, chậm rãi quay đầu lại như một người máy rỉ sét, khi nhìn thấy Bành Vân và Tố thì trong mắt hiện lên một tia ngượng ngùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play