Không phải loại ánh sáng mặt trời lạnh lẽo thường thấy trong mùa tuyết rơi, khi ánh sáng mặt trời chiếu vào cơ thể cô thì cô có thể cảm nhận được sự ấm áp rõ rệt.
Như thường lệ Bành Vân mặc hai cái áo khoác bông dày, một cái áo len, một cái áo len cashmere và một cái quần lót giữ nhiệt đứng trong bếp làm cơm. Khi làm được một nửa thì tóc cô đã ướt đẫm mồ hôi, cô vội vã chạy đi tìm bạn đời của mình: “Tố! Tố! Anh ra ngoài xem có phải nhiệt độ đã tăng rồi không—”
Cô vừa ra khỏi bếp thì đã thấy Tố đang đứng trong sân thân trên để trần, mặc váy da thú, đi giày tre, đôi mắt xanh trắng tràn đầy vui mừng: “A Vân, mùa tuyết đã kết thúc rồi!”
Bành Vân đứng ở cửa bếp, nghi ngờ mình đang gặp ảo giác.
Mùa đông năm nay ngắn như vậy sao?
Thật ra nếu tính toán cẩn thận thì cũng không phải là quá ngắn, 98 ngày, hơn ba tháng vào khoảng 8,9 năm trước thì một mùa đông có thời gian như vậy mới là bình thường.
Cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, vào nhà cởi áo khoác bông, mũ và găng tay, rồi đến bếp tiếp tục nấu bữa sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT