Bành Vân thương lượng với tộc trưởng, cuối cùng quyết định để lại một ít đồ ăn trên núi, phòng ngừa nhà kho dưới chân núi xảy ra chuyện gì, bọn họ vẫn sẽ còn đồ ăn dự trữ trên núi. Lũ lụt lần này khiến tộc trưởng vô cùng sợ hãi, vì vậy sau khi Bành Vân đề nghị ông ấy liền lập tức đồng ý.
Có lẽ hàng trăm túi than tre mà Bành Vân ném vào góc phòng đã phát huy tác dụng, ngày thứ ba sau khi mưa tạnh, mùi hôi trong nhà gần như biến mất, hai người bắt đầu chuyển nhà.
Bọn họ để lại rất nhiều đồ vật không dùng đến ở trên núi, tộc trưởng sắp xếp hai thú nhân tàn tật thay phiên nhau canh giữ hang động, dũng sĩ cũng sẽ thường xuyên tuần tra nơi này, Bành Vân không cần lo đồ vật trong hang động bị động vật nhỏ trên núi cắn hoặc trộm mất.
Hai người làm việc rất nhanh, chỉ mất một ngày là đã thu dọn hết mọi thứ trong nhà xong.
Buổi tối, Bành Vân ngồi trên ghế đá thở dài: “Mùa mưa này không giống với dự định của em chút nào.”
Mùa mưa tưởng tượng của cô: nằm ở nhà mỗi ngày, lắng nghe tiếng mưa, đọc sách, nghiên cứu đồ ăn ngon…
Mùa mưa thực tế: làm việc, phòng chống dịch bệnh, lo lắng đề phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT