Tố cầm lấy cái cốc tre, múc cho cô một cốc kem sau đó ngồi xuống bên cạnh cô: “Sáng mai anh sẽ không gọi em dậy, để em ngủ cho đến khi em tự tỉnh thì thôi.”
Bành Vân cầm lấy kem, ngồi thẳng dậy một chút, múc một thìa lớn kem hương xoài vào miệng lắc đầu, mơ hồ trả lời: “Em ngủ tám tiếng liền tự động tỉnh... Thôi bỏ đi, ngày kia em lại nghỉ ngơi!”
“Ừm.”
Ăn vài miếng kem, Bành Vân đột nhiên nghĩ đến cái gì đó liền nhìn người đàn ông bên cạnh: “Người của các bộ lạc khác đều về hết rồi sao?”
Tố gật đầu: “Bọn họ đều đi rồi.”
Buổi sáng hai ngày trước vốn dĩ những thú nhân đồn trú trong Rừng Sương Mù đã thu dọn đồ đạc rời đi, nhưng đồ ăn vặt bộ lạc Xích Diễm lại quá ngon, những thú nhân này chưa từng được ăn đồ ăn nào ngon như vậy nên có một số thú nhân không nỡ rời đi.
Sau khi phiên chợ kéo dài ba ngày kết thúc, bọn họ vẫn mang hàng hóa đến để đổi lấy đồ ăn vặt dây dưa dây cà không muốn rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT