Thật ra sự thật hoàn toàn trái ngược với những gì cô nói, trong thời gian này thú nhân trong bộ lạc sống một cuộc sống rất nhàn nhã. Cho dù bọn họ chỉ ăn những gì được sản xuất trên ruộng thì họ vẫn có thể ăn no, đúng thật là tộc trưởng đã kéo dài thời gian đi săn, nhưng đó là vì ông ấy đã thay đổi tần suất đi săn từ một ngày một lần thành hai ngày một lần.
Tộc trưởng Hạ Dương có chút sốt ruột, tiếng khóc cũng ngừng lại: “Đại vu Xích Diễm, chúng ta không thể để cho thú nhân ở phương Bắc phát triển được, lần này là bộ lạc Hạ Dương, lần sau có thể là bộ lạc Xích Diễm đấy!”
"Cái tường thành này của các người..." Hắn khẽ cắn răng, đưa một chút lợi ích cho Bành Vân: “Chúng tôi sẽ giúp các người sửa! Ngoài cái này ra, tôi còn đưa thêm 10 túi da thú đựng muối cho các người nữa.”
Sau khi nghe lời hắn nói xong, Bành Vân lặng lẽ trợn trắng mắt trong lòng, chỉ muốn nhanh chóng đuổi người đi.
Bọn họ dám xây tường thành, nhưng cô lại không dám dùng đâu! Còn muối... bộ lạc của bọn họ đâu có thiếu.
Bành Vân thở dài, bày ra dáng vẻ rất đồng tình với hắn, bắt chước thói quen đóng vai nạn nhân của hắn: “Tôi biết thú nhân ở phương bắc là tai họa ngầm, nhưng mùa tuyết năm ngoái quá dài, năm nay tất cả các bộ lạc đều khó khăn. Lần trước chúng tôi đến bộ lạc Nhai Động để giao dịch đã gặp phải thú nhân phương bắc chặn đường cướp bóc, không chỉ mất hàng hóa mà một vài tộc nhân còn chết đi, thịt khô đổi được cũng chẳng có bao nhiêu... Nếu có thể chúng tôi nhất định sẽ giúp, nhưng bộ lạc của chúng tôi thật sự không thể lấy nhân lực ra được!”
Tộc trưởng Hạ Dương lại nhắc đến thân phận "Thần sử" của cô, muốn trói buộc đạo đức cô và khiến bộ lạc Xích Diễm cử người đến giúp đỡ, nhưng Bành Vân bề ngoài tỏ ra mềm mỏng nhưng lại không hề nhượng bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT