Nghĩ đến hành động ăn thịt người sống ghê tởm của bọn họ, Bành Vân vẫn hoài nghi câu nói bọn họ "chết đói".
Mặc dù số lượng kẻ tấn công rất đông nhưng bọn họ đã đói từ lâu ngày nên thể lực của họ không bằng thú nhân trong bộ lạc Xích Diễm. Cùng với cuộc xung đột với bộ lạc Trường Hà trước đó thì cũng đã tiêu tốn rất nhiều sinh mạng, số lượng của đám thú nhân đó hiện chỉ còn một nửa so với lúc ban đầu.
Tộc trưởng nói chỉ cần thú nhân trong bộ lạc phục hồi vết thương thì chờ đến lúc đó, bọn họ sẽ có thể một lưới bắt hết kẻ xâm lấn.
Nhưng những thú nhân đó dường như đã bị đánh đến sợ, bọn chúng đã rời khỏi lãnh thổ của bộ lạc Trường Hà và tiến xa hơn về phía nam…
Cuộc khủng hoảng dường như đã được giải quyết, nhưng Bành Vân đột nhiên có chút lo lắng. Tỷ lệ sinh thú con vốn đã thấp, nếu chuyện như thế này xảy ra thêm vài lần nữa thì chẳng phải cả bộ lạc của họ sẽ bị xóa sổ hết sao?
Khi Bành Vân đến chỗ đại vu thăm người bị thương thì đã ngầm bày tỏ mối lo ngại của mình.
Đại vu im lặng một lúc, đột nhiên dùng giọng điệu chắc chắn nói: “Năm sau, số lượng thú con sinh ra trong bộ lạc sẽ nhiều hơn năm nay!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play