Bành Vân suy nghĩ một chút, cô bị thương tay trái nhưng nhóm lửa vẫn có người giúp đỡ, cô còn lại một tay thì cũng có thể nấu nước đường được.
Cô gọi Tố đến nhờ anh giúp cô nhóm lửa, sắp xếp cho các thú con rửa và xâu các loại trái cây dại…
Sau khi quả dại được phủ nước đường thì cần phải đợi cho đến khi nguội để tạo thành lớp vỏ đường.
Bành Vân vốn định dùng cỏ khô mà thỏ hoang ăn thừa làm thành gậy rơm để cắm hồ lô ngào đường vào, nhưng móng vuốt không dễ dùng bằng tay, cô lo mấy thú con không giữ được gậy rơm, nếu gậy rơm rơi xuống đất thì bọn chúng sẽ khóc nhè mất. Cuối cùng, cô quyết định cắt ngắn xiên tre lại rồi dùng hộp đựng bánh để đựng hồ lô ngào đường.
Sọt tre không lớn, trái cây dại bên trong cũng không nhiều lắm, mỗi thú con chỉ có thể lấy được khoảng năm xiên hồ lô ngào đường. Bành Vân và Tố mỗi người giữ lại hai xiên làm “phí gia công”, số còn lại chia đều cho bọn chúng.
Không giống như khi chúng đến, những cái sọt tre nhỏ trên đầu các thú con đã biến thành những hộp đựng bánh đầy màu sắc, nhưng sợi chỉ gai dùng để buộc hộp bánh lại có phần không ăn nhập với những hoa văn tinh tế trên hộp bánh.
"A Vân, ngày mai chúng em lại đến tìm chị chơi nhé!" Mấy thú con huơ móng vuốt lên vẫy vẫy, chào tạm biệt Bành Vân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play