Bành Vân nhịn không được vò đầu, chẳng lẽ biện pháp kiếm thịt khô của cô chết trong trứng nước sao?
Nhưng dựa theo ý tưởng của Nguyệt thì chi phí thực sự quá cao, đến lúc đó chắc chắn phải định giá cao, cô có hơi lo lắng quần áo sẽ không bán được…
Cô đem suy nghĩ của mình nói với Nguyệt, Nguyệt cũng vô cùng rối rắm. Một mặt, bà không muốn làm ra "bộ quần áo xấu xí", nhưng mặt khác bà cảm thấy nỗi lo lắng của Bành Vân là có lý.
Nguyệt suy nghĩ một lát rồi nói: “A Vân, chúng ta nhờ những thú nhân khác trong bộ lạc giúp đỡ đi!”
Bành Vân lắc đầu: “Việc này tốn rất nhiều thời gian, người mới vào nghề có lẽ mỗi ngày chỉ làm được vài bông hoa, mà chúng ta cũng không có nhiều thù lao trả cho bọn họ...”
Cô làm cái này chủ yếu là vì kiếm tiền nên không muốn cho người khác làm thuê.
Hai người lại bàn bạc một lúc, cuối cùng quyết định chỉ làm một vài cái áo khoác và váy da thú, còn lại đều sẽ là phụ kiện phù hợp với trang phục. Áo khoác và váy da thú sẽ được bán với số lượng giới hạn, còn túi xách và trang sức linh tinh thì sẽ không có giới hạn và giá rẻ hơn nhiều. Đến lúc đó để Nguyệt làm người mẫu, sau đó chủ yếu quảng cáo phụ kiện…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT