Tố đưa tay nhéo mặt cô, nhíu chặt mày: “A Vân, trên mặt em không còn thịt...”
"Ôi chao, em không sao đâu, em ăn nhiều hơn là tăng cân lại ngay thôi ấy à... Anh mau nói cho em nghe đi, chuyến đi này có thuận lợi không? Trên đường có gặp phải chuyện gì không?" Bành Vân lắc tay anh đổi chủ đề.
Quả nhiên Tố nghe theo lời cô nói, kể lại chuyện trên đường: “Trên đường trời mưa, hơn mười cái sọt mây bị hỏng, bọn anh phải bồi thường cho bộ lạc Hồng Lâm mấy con mồi, tộc trưởng Hạ Dương không nhớ đã mua bao nhiêu bộ áo tơi với nón cói, còn làm mất tờ giấy mà em đưa nhưng mà anh có mang theo một quyển sổ có mùi hương của tộc trưởng Hạ Dương để lại. Hai bên cãi nhau vài câu liền giao hàng, A Vân, cái đèn bàn mà em đưa cho anh dùng sau hai đêm đã hết điện rồi nhưng mà nó rất hữu dụng, có nó ban đêm hoạt động rất tiện...”
Tố kể lại chi tiết những gì đã xảy ra trên đường, sau khi nói xong anh suy nghĩ một lát rồi nói thêm: “Anh cảm thấy tộc trưởng Hạ Dương cố ý làm mất đồ, ông ta chê đồ của chúng ta quá đắt, muốn lấy thêm mấy bộ áo tơi với nón cói nữa. Thú nhân của bộ tộc Khê Vân nói tộc trưởng Hạ Dương luôn làm như vậy, sau này không nên giao dịch với bọn họ nữa...”
Bành Vân chớp mắt, cô còn tưởng mấy thú nhân ở đây đều chất phác hết chứ? Nhưng đại vu còn có thể giả thần giả quỷ lừa tộc nhân thì những bộ lạc khác có thú nhân xảo quyệt toan tính cũng là chuyện bình thường.
Tố: “A Vân, tộc trưởng Hạ Dương không phải là thú nhân tốt, chúng ta sẽ không giao dịch với bộ lạc của họ nữa!”
Bành Vân vỗ tay nói: “Đừng tức giận, làm ăn buôn bán mà lúc nào cũng sẽ gặp đủ loại thú nhân, gặp chiêu nào thì phá chiêu đó là được... Lần này không phải chúng ta không chịu tổn thất gì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT