Sáng nay, sau hai người đầu tiên, lần lượt có thêm năm, sáu người tìm đến. Có người làm tốt, cũng có người vội vàng, hấp tấp. Một số còn khóc lóc kể khổ với Ngô Yên và Diễm tỷ, nói rằng điều kiện gia đình khó khăn, nhất định phải có công việc này.
Nhưng đây không phải là nơi làm từ thiện, Diễm tỷ cũng không phải người dễ mềm lòng. Chị chỉ quan tâm đến việc họ có thể làm được hay không.
Huống hồ, công việc thủ công này cũng không quá khó, nếu ngay cả việc này cũng không làm nổi thì chắc chắn không thể nhận vào làm.
Mọi người đều để lại phương thức liên lạc, ai được chọn sẽ nhận thông báo để đến làm việc vào ngày mai.
Buổi trưa, Ngô Yên và Diễm tỷ ghé vào một quán nhỏ gần đó ăn cơm. Sáng nay, Ngô Yên đã nói với mẹ rằng tối nay vẫn tiếp tục bày quán, nhưng trước đó muốn ra ngoài hỏi xem có nhà máy nào cần hàng hay không.
Trương Tú Liên cũng không nghi ngờ gì, chỉ dặn dò chú ý sức khỏe. Nhưng Ngô Yên biết mấy ngày nay mẹ đã rất mệt, nên ban ngày có thể tranh thủ nghỉ ngơi một chút.
Đang ăn, Diễm tỷ bỗng nhiên bật cười. Đôi mắt chị lấp lánh như những hạt thủy tinh phản chiếu ánh sao, trông vô cùng xinh đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT