Trương Tú Liên sốt ruột đến mức đưa tay cào vào cánh tay Ngô Kiến Quốc, giọng gấp gáp:
“Con bé lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Chỉ bán hàng rong thôi mà? Sao còn thuê được cả phòng ở?”
Bà hận không thể giật lấy lá thư mà đọc ngay lập tức.
Ngô Kiến Quốc vội trấn an:
“Đợi một chút, Yên Yên nói là do buôn bán mà có. Nó bảo chúng ta đừng hỏi tiền kiếm thế nào, chỉ cần sang đó xem là rõ. Tiền kiếm được là đường đường chính chính, không có gì phải lo lắng. Nó còn nói đã tìm hiểu bệnh viện bên đó, nghe ngóng được vài bác sĩ có tiếng, chờ chúng ta sang sẽ dẫn đi khám.”
Nghe vậy, Trương Tú Liên mới nhẹ nhàng thở ra, lẩm bẩm:
“Kiếm tiền đàng hoàng là được, đàng hoàng là được...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT