Thẩm Thanh Việt chậm rãi dừng lại, ánh mắt khó đoán nhìn cô. Ngô Yên đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, nhìn mấy con chó rồi lại nhìn anh. Lúc này, cô mới nhận ra mình hình như hơi quá đắc ý, sao lại có thể ví anh với chó được chứ?
Cô vội vàng giơ tay, nhỏ giọng nói:
“Xin lỗi, em không có ý chê anh đâu, chỉ là... thấy hơi giống... À không, không phải giống, chỉ là... chỉ là...”
Càng nói càng rối, cô không biết phải giải thích thế nào để không làm t*nh hình tệ hơn.
Thẩm Thanh Việt bật cười, thản nhiên đáp:
“Không sao, em cũng rất giống ông lão đi đứng khó khăn kia.”
Ngô Yên: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT