Buổi chiều, Ngô Yên lại ngủ, cô thật sự không còn chút sức lực nào.
Trước khi ngủ, cô nhớ Thẩm Thanh Việt có nói sẽ đến công ty một chuyến. Nhưng cô chỉ lơ mơ gật đầu, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Khi tỉnh dậy, mặt trời đã dần lặn xuống, ánh hoàng hôn trải dài trên mặt biển. Ngô Yên kéo rèm cửa sổ, phóng tầm mắt ra ngoài, mới nhận ra căn phòng này hướng thẳng ra một bãi cát vắng vẻ. Không giống nơi họ ăn tối qua, bãi biển này yên tĩnh đến lạ, không một bóng người.
Từng con sóng vỗ vào bờ, lên rồi lại xuống.
Cô nhìn xuống dưới lầu, thấy một hồ bơi với làn nước trong veo, trên mặt nước còn nổi vài chiếc phao cứu hộ. Đôi mắt cô sáng lên, liền nhanh chóng xỏ dép rồi chạy xuống lầu.
Thẩm Thanh Việt vẫn chưa về. Cô bật hết đèn lên, kéo cửa kính rồi bước ra hồ bơi.
Ngô Yên không biết bơi nên không dám xuống nước, nhưng ngâm chân thì không thành vấn đề. Nghĩ vậy, cô ngồi xuống mép hồ, cởi dép rồi thả đôi chân trắng muốt xuống làn nước mát lạnh, khẽ đạp nước nghịch ngợm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT