Ngô Yên nhìn quanh, rồi cầm túi hành lý của ba xách lên. Cô quay sang nói với mọi người: “Không đi nữa, chúng ta ngồi xe về thôi.”
Bây giờ cô vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Khi nãy, mọi người đều bị đẩy ra ngoài, lúc cô không kéo được Ngô Tú, cô thực sự hoảng hốt đến suýt phát khóc.
"Hơn nữa," cô quay sang nhìn Thẩm Thanh Việt, trong mắt ánh lên một tia tinh nghịch, giọng nói mềm mại, “chẳng phải con rể đưa ba mẹ vợ về cũng là chuyện nên làm sao?”
Ngô Kiến Quốc và Trương Tú Liên đồng loạt sững sờ. Trương Tú Liên nhịn không được lên tiếng: “Yên Yên, con nói cái gì vậy...”
Trên sân ga, tiếng ồn ào huyên náo vang vọng khắp nơi, nhưng chỉ có khu vực của bọn họ là im lặng đến kỳ lạ.
Ngô Yên dù sắc mặt vẫn còn tái nhợt, tay vẫn đang run rẩy, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định. “Mẹ, đi thôi!”
Thẩm Thanh Việt sững sờ nhìn cô. Dù trong lòng chấn động, anh vẫn khẽ nói: “Yên Yên, không cần như vậy...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT