"Vì tốt cho tôi?"
Nghe vậy, Thủy Thư buồn cười: "Vậy làm ơn buông tay trước đã."
Lâm Tễ Nguyệt nới lỏng lực đạo nhưng không hoàn toàn buông ra, chỉ lỏng lẻo vòng quanh cổ tay cậu. Hắn vẫn còn giận, nhưng giọng điệu không còn áp chế như mọi khi, mà giống như một sự thỏa hiệp: "Buông ra rồi để cậu tát tôi thêm cái nữa?"
"Không có hứng, đánh còn đau tay nữa là."
Thủy Thư hất tay hắn ra, bực bội day day mi tâm. Cậu vừa từ bên ngoài vào, trên tóc vàng và lông mi vẫn còn dính tuyết. Chiếc áo vest đen càng làm nổi bật làn da trắng bệch, dáng người mảnh khảnh khiến người ta lầm tưởng rằng cậu yếu ớt.
Nhưng Lâm Tễ Nguyệt biết rõ, Thủy Thư vẫn luôn duy trì chế độ tập luyện nghiêm ngặt. Học tập, dưỡng sinh, tập gym, dắt chó đi dạo, tưới cây đó gần như là lịch trình hàng ngày của cậu.
Lâm Tễ Nguyệt đè nén cảm xúc, cười nhạt: "Vậy cũng vất vả cho cậu rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT