Lưu Tú Phượng đang rải cám mì cho gà vịt trong sân thì thấy ca nhi nhà mình từ bên ngoài chạy vội về. Trên người cậu còn dính mấy cọng cỏ, đôi mắt đỏ hoe như con thỏ nhỏ, mà khăn che mặt cũng chẳng biết đã rơi ở đâu rồi.
"Tiểu Khê?" Nàng gọi.
Diệp Khê chóp mũi ửng đỏ, gương mặt đầy ủy khuất, trông như vừa bị ai đó khi dễ bên ngoài. Nhìn thấy vậy, Lưu Tú Phượng sợ đến mức vội đặt chậu cám xuống, nhanh chóng chạy theo vào phòng.
“Con của ta, ai làm con chịu ấm ức bên ngoài? Là có người khi dễ con sao? Mau nói với nương, để nương bảo cha, đại ca con đi tìm người đó hỏi cho ra lẽ!”
Diệp Khê xoay người nằm sấp trên giường, kéo chăn bông trùm kín người, không nói một lời.
Lưu Tú Phượng sốt ruột, ngồi xuống mép giường dỗ dành: “Con luôn kiên cường, tính tình lại trầm ổn, ở trong thôn từ trước đến nay chưa từng chịu nhiều ấm ức. Ngay cả lần trước Lâm gia đến tìm con gây chuyện, con cũng dỗi một cái rồi quay đầu bỏ đi. Sao hôm nay lại bị oan ức lớn như vậy? Nương nhìn đau lòng chết mất!”
Diệp Khê trùm kín đầu, không nói lời nào, trong đầu chỉ lặp đi lặp lại hình ảnh Lâm Tương Sơn nhíu chặt mày. Hắn nhất định là ghét bỏ mình xấu!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play