Lăn lộn nửa ngày mà không có kết quả, ta nằm vô hồn trên giường, nhìn chằm chằm nóc nhà cả một đêm.

Rốt cuộc khi trời sắp sáng, ta biến trở về dạng ma khí đào tẩu.

Khi Thẩm Ngâm Phong hôn nàng, hắn đã âm thầm đặt một phong ấn lên người nàng, khiến nàng không thể sử dụng bất kỳ pháp lực nào. Nhưng khi bình minh vừa lên, hắn buộc phải phóng nàng rời đi. Trước kia thói quen một mình một người, hiện tại bỗng cảm thấy trong lòng ngực vắng vẻ.

Cũng không thể buộc chặt nàng bên người quá, nếu không, bị nàng phát hiện ra, nàng sẽ chạy mất..

Hôm sau,

Thẩm Ngâm Phong đối ngoại thông báo muốn bế quan, sau đó ngự kiếm phi hành đi tới chân núi. Vì ngày hôm qua chưởng môn sư huynh bảo hắn phải che giấu thân phận xuống núi, nên tiếp theo, hắn buộc phải đi bộ hoặc dùng kiếm thường để bay.

Rốt cuộc bởi bản mạng linh kiếm của hắn, Linh Trạch Kiếm, không ai không biết, quá dễ nhận ra. Tâm ma của hắn không biết chạy đi nơi nào, vì để nàng có thể đuổi kịp, Thẩm Ngâm Phong cố ý chọn cách đi bộ.

Tâm ma nhà người khác ngày ngày bám riết bên cạnh mê hoặc chủ nhân; còn tâm ma nhà hắn lại cả ngày không thấy tăm hơi. Nhưng dù sao, nàng là sinh ra từ chính hắn, hắn có thể cảm giác đến nàng phương vị cùng an toàn, cũng tương đối yên tâm hơn.

Note: thực ra tình cảm của nam chủ không hề chóng vánh đâu nha, càng về sau, tác giả sẽ nói rõ lý do tại sao nè ^^ (vịt)

-------------

Đi được một đoạn, thì bỗng nhiên, sư huynh Bạch Du Tử vội vã đuổi theo. "Ây da, sư đệ, sao đi nhanh thế, có chuyện quan trọng lắm quên nói với ngươi!" 

Khi nhìn thấy mặt của Thẩm Ngâm Phong, Bạch Du Tử không khỏi kinh ngạc. "Sư đệ, sao môi ngươi lại sưng to như thế, xem xem, có phải cô nương nào hôn ngươi không, quá mãnh liệt đi"

Thẩm Ngâm Phong mặt không đổi sắc nói, “Không sao, chỉ là muỗi cắn, sư huynh có việc thỉnh nói.”

Bạch Du Tử suýt quên mất sự tình, bị hắn nhắc nhở, lập tức nghiêm túc lên, "Sư đệ, gần đây có nhiều tin đồn trong giang hồ rằng có thần khí sắp xuất thế. Ngươi hãy để ý một chút, nếu sự việc là thật, thì hãy truyền âm cho ta." 

“Ân, đã biết.” Thẩm Ngâm Phong nói xong, không chút do dự, xoay người rời đi. Bạch Du Tử nhìn theo bóng dáng hắn, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng. Mặc dù sư đệ của hắn từ trước đến nay thanh tâm quả dục, trong lòng chỉ có đại đạo mà không có nữ nhân, nhưng cái sưng trên môi anh nhìn thế nào cũng thấy đáng ngờ. Huống hồ, sao muỗi có thể lại gần hắn được chứ? Quá kỳ lạ.

--

Thư trung viết, nam chủ hôm nay xuống núi, ta đã sớm ở trên đường làm mai phục.

Mỗi loại phương pháp đều thử một chút, nhất định sẽ có một cách thành công

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play