Editor: Quỳnh Anh 💕
___________________________
Mặt trời nhanh chóng lặn xuống, mọi người đều dán mắt vào thiết bị liên lạc, căng thẳng đếm thời gian. Lúc này, xe của Thi Như lao đi như bay, cảnh vật ngoài cửa sổ chỉ còn là những bóng mờ lướt qua, không thể nhìn rõ cây cối hay côn trùng bị nghiền nát dưới bánh xe. Vu Nhược Tử liếc nhìn đồng hồ, rồi lại ghé sát vào cửa sổ, cố quan sát xung quanh.
"Quá nhiều sâu bọ, chỗ nào cũng có." Cô ấy nheo mắt. "Nhưng nơi này bị che phủ quá nhiều, tầm nhìn của tôi cũng bị hạn chế nghiêm trọng. Hy vọng đến bãi đất trống sẽ dễ chịu hơn."
Lương Nhiên lắc đầu: "Ở khu ô nhiễm số 2, không có khái niệm đất trống theo đúng nghĩa."
Khi mặt trời nhân tạo tắt những tia sáng cuối cùng, Thi Như cuối cùng cũng dừng xe tại khu đất trống mà Lương Nhiên chỉ định. Đúng như lời cô nói, nơi này không phải bãi đất trống theo đúng nghĩa mà chỉ là một vùng cỏ mọc dày đặc, cao khoảng hai mươi centimet.
"May mà không cao hơn bánh xe."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT